ĐÓA HOA VÔ THƯỜNG - TT. THÍCH NHUẬN QUANG
Chợt thoáng thấy một bông hồng buổi sớm
Đẹp huy hoàng trên phiến lá tươi xanh
Những giọt sương kết tụ giọt long lanh
Em định kết thành xâu chuổi ngọc
Ngọc vỡ mất em sửng sờ bật khóc
Và bàng hoàng cắn nhẹ nửa viền môi
Thông điệp này đâu riêng gởi em thôi
Ai từng gặp mà lòng không se thắt
Kinh Tứ Đế được học bằng nước mắt
Rất êm đềm sau buổi giảng đi qua
Từ nguyên nhân sự khổ cỏi ta bà
Em đã hiểu nên không còn nghi ngại
Rồi từ đó ánh đạo vàng bốc cháy
Để đi tìm một phương pháp diệt sinh
Tìm nguồn vui trong biển giác tâm linh
Thênh thang bước giữa chân trời đạo ly
Giờ còn lại những tháng ngày mộng mị
Xin dìu ai ra khỏi bến sông này
Đời hợp tan như sớm gió chiều mây
Lần trùng ngộ có bao giờ dám hẹn
Chỉ xin sống từng sát na trọn vẹn
Khi con tim còn gỏ nhịp khoan dung
Hay đớn đau hắt hơi thở sau cùng
Lòng vẫn thấy còn yêu người tha thiết
Em không có những nụ hồng diễm tuyệt
Nồng sắc hương để dành tặng riêng ai
Mà chỉ xin trong cuộc sống hôm nay
Từ bóng tối thoát dần ra ánh sáng
Em chỉ có những nụ cười sám hối
Tặng riêng ai để kết mối thiện duyên
Hãy cùng nhau trong kiếp sống hiện tiền
Cùng tu tập để thoát vòng tội lỗi
THÍCH NHUẬN QUANG