CHÙA NGUYÊN NGỘ
chuanguyenngo.com

Chào mừng Quý Phật tử đến với Ban Bảo trợ 
www.chuanguyenngo.com

Bầu ơi thương lấy bí cùng
Tuy rằng khác giống nhưng chung một giàn
Chung tay cứu độ thế gian
Vạn sự an bình phúc để ngàn sau 
Hãy mang hạnh phúc cho nhau
Còn hơn cay đắng khổ đau cuộc đời
Người ơi hãy giữ lấy lời
Nhân nào quả ấy khắc lời thiên thu



Mẹ Là Mùa Xuân - TT. Thích Nhuận Quang

Tết đến, xuân sang, Xuân ca thế gian, và ca chung mi ngưi thì phi có nhng cành hoa mai vàng n r, nhng bao lì xì đ i, nhng li chúc tng năm mi gi là nhn lc, nhn cái hên s may mn hanh thông trong tt c mi sinh hot theo phong tc ca ngưi Vit Nam là vy. Nim vui ca chúng ta là Tết đến thì ngm hoa mai trên cành thi nhau n r, đi đâu, đến đâu cũng thy màu vàng tươi thm ca nhng cánh hoa mai cưi đón gió xuân. Hoa mai đưc tao nhân mc khách ưa chung bi nét đp cao quý, vương gi , hương ca hoa mai nh nhàng thoang thong không gay gt như hoa hu, hoa hng. Xuân đến trăm hoa đua n khoe sc thm, ngát mùi thơm nên có rt nhiu thi sĩ sáng tác nhng bài thơ, bài hát ca tng mùa xuân, du biết rng mùa xuân hoa mai ch n đưc 7 hoc 9 ngày ri li cùng nhau rơi rng mt lot to thành mt tm thm xuân, một màu vàng rực rỡ.

Mỗi khi Xuân v bài thơ "Cáo th tt chúng ca Thin sư Mãn Giác đưc nhc nh và ca tng trong chn thin môn, vì bài thơ hay và mang nhiu ý nghĩa nhc nh đến cái suy tư, phong thái ca mt bc chân tu giác ng khi đi din vi cái thành, tr, hoi không ca cuc sng tm b mong manh ny:

Cáo Tt Th Chúng

"Xuân kh bách hoa lc

Xuân đáo bách hoa khai

S trc nhãn tin quá

Lão tùng đu thưng lai

Mc v Xuân tàn hoa lc tn

Đình tin tc d nht chi mai."

(Xuân đi, trăm hoa rng

Xuân đến, trăm hoa khai

Đi thoáng ngang qua mt

Tóc trên đu bc phai

Ch bo xuân tàn hoa rng hết

Đêm qua, sân trưc mt nhành mai.)

 

Nhng ngày Tết đón mng mt mùa Xuân, là cơ hi đ chúng ta ôn c và tri tân. Ngày đu năm mng tui cha m, h hàng, chúc tng thy t, huynh đ, theo thông l ca nhân gian. Đi vi mt ngưi xut gia tht ra ngày nào cũng là xuân bi l luôn nghĩ đến và báo đáp t ân trọng, trong đó có ân chúng sanh bao gm Thy, T, cha m và nhng nhân duyên ràng buc xung quanh mình. Ân nào cũng thâm trng đã có nhng bài hát ca tng v tình m, tình cha, tình thy, tình bn v...v.. Mùa xuân còn đp khi còn có m, đưc ngi bên cnh m, nhìn mi long lanh với đôi mt già nua đim hn nhiu vết nhăn nheo cn ci do cuc đi trải bao vt v lo lắng cho nhng ngưi con ca mình sinh ra. Ánh mt trìu mến ca m, s dt dìu chăm sóc dưng nuôi, nhng k nim ngây ngô di kh ca thi thơ u. Những năm sng bên cnh hin mu thân thương, ri lìa xa m đ dn thân vào con đưng tu tp và hc đo. Tuy con đã ri xa vòng tay yêu thương ca m, nhưng trong suy nghĩ chc chn rng m vn hng nh thương đa con ngoan hin đã xut gia theo Pht, ni gót đc Như Lai, thc hành li dy ca Pht. Có một bài hát ca tụng tình mẹ được mở đầu bằng bốn câu thơ trong mùa vu lan báo hiếu:

Mẹ là Phật là đại nguyện hóa thân

Mẹ là hoa hoa đẹp tuyệt trần

Mẹ là suối trong nguồn vô tận

Cuộc đời mẹ chỉ biết hiến dâng

Tâm hiếu là tâm Phật, hạnh hiếu là hạnh của Phật. Con còn có mẹ là có một mùa xuân hạnh phúc. Với con câu thơ cuối của Thiền sư Mãn Giác trong bài thơ Cáo Thị Tật Chúng" đình tiền tạc dạ nhất chi mai - đêm qua sân trước một cành mai. Với con thì cánh mai đó chính là tình mẹ bởi vì lòng mẹ bao la như biển cả mênh mông không bờ không bến. Con chấp tay nguyện cầu cho mẹ hiền mãi sống an lành và tinh tấn tu tập trong ánh từ quang của mười phương chư Phật luôn là dòng suối ngọt ngào cho các con và các cháu của mẹ. Mẹ nhìn con mẹ cười, con nhìn mẹ con cười trong niềm vui của mẹ có con, trong niềm vui của con có mẹ vì còn mẹ là còn tất cả, còn một mùa xuân hạnh phúc trong cuộc đời tạm bợ nầy.

Tình mẹ bao la như biển hồ lai láng với những đứa con do mình sinh ra thì tình thầy trò cũng mênh mông như tình của mẹ. Với người xuất gia sống cuộc đời phạm hạnh không có nhũng đứa con thế tục do mình tạo ra, nhưng có những người đệ tử xuất gia theo Thầy tu học. Tâm hiếu thảo và lòng biết ơn, sự thành đạt trên bước đường tu tập của những người đệ tử cũng là một niềm vui lớn lao đối với vị Thầy bổn sư của mình. Tinh thần tôn sư trọng đạo là mộ chất liệu dưỡng nuôi huệ mạng của người con Phật. Người thế gian có câu nói rằng: khi đã làm mẹ thì biết thương mẹ. Đối với người xuất gia thì cũng trong ý nghĩa: khi làm thầy thì biết thương thầy. Dẫu biết tất cả các thứ tình cảm đối đãi của thế gian là do nhân duyên huyển giả hợp thành nhưng còn kiếp sống nầy thì vẫn phải nương vào cái huyển đó để nhận ra cái thật. Từ khi thọ Cụ Túc và thu nhận đệ tử để cùng hoằng hóa độ sanh, đến bây giờ tôi có được bảy vị đệ tử hiện giờ còn tiếp tục hạnh nguyện xuất gia. Người đệ tử lớn và đầu tiên là Hạnh Đạt, rồi đến Hạnh Tâm, Hạnh Nguyên, Hạnh Thông, Đức Niệm, Chú Đức Hoằng, Chú Đức Pháp ngoài ra còn có các vị về nương y chỉ tu học như thầy Quảng Ngọc, thầy Huyền Vân, thầy Vạn Thức, thầy Thị Nghĩa, chú Đức Lợi. Tuy hiện giờ có vị đã đi nhận trụ trì, có vị vẫn đang còn ở bên cạnh nhưng tục lệ hằng năm đón mừng ngày tết tôi vẫn theo phong tục cổ truyền là lì xì ban thưởng cho những người đệ tử chút quà, chút lộc. Thật ra trong đó chẳng có là bao nhiêu nhưng nó vẫn dung chứa tất cả tâm  tình thương yêu, bao dung, tha thứ, khuyến khích của một người Cha tinh thần, một người thầy dẫn đạo. Người đệ tử nào có mặt thì nhận phần lộc đó sau khi đón Giao thừa, còn không về họp mặt thầy trò được thì phần quà tôi vẫn để dành coi như đó là một chút lộc lưu lại cho đệ tử. Tình thầy trò cũng bao la như tình của mẹ, nguyện cầu cho những người đệ tử xuất gia của tôi luôn chân cứng đá mềm, bước đi vững chải thảnh thơi trên đường giác ngộ và tu tập với chí nguyện "duy tuệ thị nghiệp" trong ý nghĩa tự giác, giác tha và giác hạnh viên mãn.

Xuân Giáp Ngọ 09.02.2014

Thích Nhuận Quang